Lục bát quê
Về quê ngắm cảnh tự tình
Bao niềm cảm xúc bồng bềnh vấn vương
Vẹn nguyên góc nhỏ yêu thương
Xoay câu lục bát nhớ từng ngõ quen
Mồng tơi nở tím bên hiên
Hàng me rụng lá êm đềm lối xưa
Con chuồn cánh mỏng lơ ngơ
Quẩn quanh thềm cỏ như chờ đợi ai
Khoảng vườn mát rượi tàn cây
Từng chùm ổi chín hương bay ngọt ngào
Giao mùa gió thổi lao xao
Cho diều giấy cứ bay cao lưng chừng
Một ngày về lại quê hương
Mỗi bàn chân bước thêm gần gũi hơn
Bao giờ đất hóa nghĩa ân
Dẫu rằng bình dị vẫn luôn nhớ hoài.
![]() |
Minh hoạ: TQ. |
Mẹ và hoa bưởi trắng
Nở thầm hoa bưởi tháng ba
Gói hương vào gió la đà ngõ quê
Hoa đan trắng lối ai về
Mảnh xuân cài lọn tóc thề liêu xiêu
Cỏ may cong vút giọt chiều
Đồng làng ru mãi con diều ca dao
Sông dài dệt cánh sóng chao
Bến xưa hoa bưởi thơm vào câu thơ
Mẹ ngồi gội gió sương mơ
Bậc thềm hoa trắng đợi chờ tay ai
Trăng lên bóng lá đan cài
Mảnh vàng rơi khẽ ngang vai áo người
Trang đài một thuở đôi mươi
Mộng mơ nghe tiếng hoa cười lá reo
Tháng năm tựa gió xoay vèo
Hoa quê giữ lại trong veo xuân thì
Tháng Ba mưa ướt vành mi
Cánh hoa rụng xuống nhu mì tóc sương
À ơi… hoa bưởi trắng vườn
Giấc mơ mùa cũ dư hương dịu dàng…
Ý kiến bạn đọc (0)