Yên Tử
Tưởng niệm các minh đế triều Trần;
xuất thân chài lưới; 20 tuổi lên ngôi;
40 tuổi rời ngôi, lên toạ thiền nơi đây.
Quét lưới dọc bể Đông
Tự ngấm trầm luân sóng
Một ngày trước bệ Rồng
Biết rồng không là cá!
Hai mươi tuổi trị vì
Thấy mình là thiên hạ
Dẹp giặc, dựng thái bình
Đời hỏi còn chi lạ?
Bốn mươi tuổi lên đây
Xuống tóc hoá ngàn tuổi!
Ngọc tỷ chửa rời tay
Đã xem như đá cuội!
Bao thế kỷ gập ghềnh
Khúc khuỷu những sự tích
Khói sương nào là đích
Đã khuất cả vào mây.
Khúc tưởng niệm thứ hai
Thác lời Điều ngự giác hoàng Trần Nhân
Tông, Đệ nhất Tổ Thiền phái Trúc Lâm
nói với các cung nữ đã trẫm mình tại
dòng suối chân Yên Tử (Vân Yên), nơi
Ngài tọa thiền.
Hoa trạng nguyên ở lại
Cúc dại thì theo lên
Đường hoàng hoa mê mải
Đưa ta tới cửa thiền
Tán tùng nhoà sương khói
Trúc sáng màu thanh thiên
Chim cùng mây quấn quít
Lòng ta thành Vân Yên.
Có thật em vì ta
Hỡi những nàng cung nữ
Trẫm mình nơi suối dữ?
Non thiền cao ngàn trượng
Ta đâu ngờ! Đâu ngờ!
Có thật em vì ta
Hỡi những nàng cung nữ?
Quần thần tuyển bao giờ
Thật lòng ta nào nỡ!
Mặt ta, em chẳng nhớ
Dáng em, ta nào quen
Đâu đã thành duyên nợ
Sao trẫm mình vì duyên?
Đời bảo em tuẫn đạo
Ta bảo em thác oan
Xin lập đàn chứng giải
Trước muôn đời thế gian.
Dẫu ta có trở lại
Nơi điện ngọc, cung vàng
Thì phận em, ta biết
Trọn kiếp vẫn cầm giam.
Nay ta đã xuất gia
Làm ăn mày cửa Phật
Xin hãy xá cho ta
Mọi lỗi lầm oan khuất.
Ta cầu cho xã tắc
Vạn thuở vững âu vàng
Như ngày ta dẹp giặc
Dẹp nổi chìm nhân gian...
Lấp lay vài giọt sao vương lửa chài
Hình như lửa thức đợi ai
Sào khuya cắm bóng đêm dài Trương Chi
Xoải chân chạm sóng con ngòi Đá Ngăn
Còn trong ký ức tháng năm
Mái gianh tường đất xa xăm một thời
Quanh năm bạn với ruộng đồng rạ rơm
Mồ hôi đổi lấy miếng cơm
Thịt da hơi thở nồng thơm bùn lầy
Trần Ninh Hồ
Ý kiến bạn đọc (0)