Chuyện từ hai chiếc thiệp cưới
BẮC GIANG - Q làm nghề kinh doanh vải may mặc ở đường Nguyễn Văn Cừ, là bạn thân thiết nhiều năm với tôi gọi điện, nói: “Chủ nhật tuần tới em cưới vợ cho con trai lớn. Anh đến chung vui với chúng em. Thiệp mời em gửi qua Zalo anh nhé!”.
Ngày cưới con Q, tôi phải đi công tác xa. Trước hôm cưới vài ngày, tôi đến nhà Q mừng hạnh phúc trăm năm cho hai cháu. Q cho hay: “Con đầu, dâu trưởng nhưng em cũng mời gọn gàng thôi. Khách phần lớn là họ hàng nội ngoại, láng giềng gần gận và bạn bè thân thiết, gắn bó. Còn lại em báo hỷ…”.
Sau ngày cưới con trai, Q làm bữa tiệc nhỏ mời chúng tôi. Q nói với tôi, tiệc cưới cháu trang trọng, vui tươi. Tôi vui cùng niềm hân hoan của gia đình Q.
Ảnh minh hoạ. |
Tuần trước, tôi nhận được một thiệp cưới do đồng nghiệp chuyển đến. Đọc đi đọc lại tên bố mẹ cô dâu, chú rể mà không nghĩ được là ai mời. Hôm sau, qua mấy người bạn tôi mới biết đó là thiệp cưới con anh T. Anh T quê ở Bắc Giang, đang công tác tại tỉnh ngoài.
Một người bạn của tôi cũng được anh T mời cưới, nói nhỏ: “Anh T mời khắp lượt bạn ạ. Cứ chiếu theo danh bạ điện thoại các cơ quan, đơn vị mà ghi tên vào thiệp mời”. Còn một đồng nghiệp của tôi là giám đốc phàn nàn: “Mời cưới con mà chẳng nói với nhau lời nào. Sáng đến cơ quan nhìn thấy một chồng thiệp cưới nhờ mình chuyển giúp…”
*
* *
Hai thiệp cưới, hai câu chuyện trong một mùa cưới cứ làm tôi suy nghĩ mãi. Thì ra, để việc cưới được tổ chức trang trọng, vui tươi, phù hợp với phong tục, tập quán tốt đẹp; hạn chế động cơ vụ lợi, tổ chức đám cưới kiểu "bán cỗ thu tiền"… vẫn còn là cuộc vận động không ngừng nghỉ của các cấp, ngành và nhân dân.
Ý kiến bạn đọc (0)