Vượt lên khuyết tật làm chủ cuộc sống
![]() |
Chị Dương Thị Tuyền, xã Ngọc Sơn làm việc ở Công ty cổ phần Thời trang Hà Thanh có thu nhập ổn định. |
Chị Giáp Thị Huế (SN 1981) quê thôn Chính, xã Việt Ngọc (Tân Yên) hiện là công nhân may, tổ 3 Công ty cổ phần Thời trang Hà Thanh (Hiệp Hòa). Sinh ra trong gia đình hoàn cảnh khó khăn, lên một tuổi, chị bị sốt cao dẫn đến chân bên phải teo dần, đi lại hết sức khó khăn. Chỉ tốt nghiệp THCS nên hành trình tìm việc làm với chị Huế không dễ dàng. Biết thông tin Công ty cổ phần Thời trang Hà Thanh tuyển người, chị đến xin việc. Nhìn thấy vóc dáng của chị, ai cũng ái ngại. Để đi làm, chị phải nhờ người nhà hoặc đi nhờ đồng nghiệp đến nơi làm việc. Chưa thạo việc, chị học từ cách đặt vải, may, cắt sao cho đúng. Ngồi nhiều một chỗ khiến chân bị tê, không thể di chuyển để lấy nguyên liệu, chị lại được đồng nghiệp trong xưởng giúp đỡ, hỗ trợ. Vượt qua thời gian khó khăn, đến nay, mỗi tháng chị có thu nhập gần 5 triệu đồng. Với số tiền này, chị đủ trang trải chi phí sinh hoạt trong gia đình.
Làm việc cùng chị Huế còn có gần 40 công nhân khuyết tật khác (đều trong độ tuổi lao động). Mỗi người một dạng khuyết tật, người câm điếc bẩm sinh, người bị teo tay chân, động kinh thể nhẹ, bại não, có bạn lại mắc hội chứng tự kỷ. Tùy theo sức lao động, sản phẩm làm ra, mỗi tháng công nhân khuyết tật có thu nhập trung bình từ 3,5 đến 7 triệu đồng. Anh Dương Văn Công (SN 1997) hiện làm việc ở tổ may 1 có thu nhập 6 - 7 triệu đồng/tháng. Anh Công bị câm điếc bẩm sinh. Nhờ hàng xóm ở xã Song Vân (Tân Yên) giới thiệu, anh được nhận vào làm việc tại Công ty cổ phần Thời trang Hà Thanh. Mỗi khi trao đổi công việc, anh đều ra dấu hiệu. Hơn 3 năm gắn bó với doanh nghiệp, anh Công không ngừng cố gắng trong từng thao tác nhỏ nhất. Đến giờ anh đã có tay nghề khá. Ông Lê Xuân Tráng, Giám đốc Công ty cho biết: “Ưu điểm của thanh niên khuyết tật là chăm chỉ, chịu khó học hỏi. Nếu đã làm việc, họ xác định gắn bó lâu dài với DN, không có ý định nhảy việc. Vì vậy, Công ty nhận nhiều thanh niên khuyết tật vào các tổ may. Sau thời gian làm việc, các công nhân này khẳng định được năng lực, tự tin hơn vào bản thân”.
Không riêng Công ty cổ phần Thời trang Hà Thanh, nhiều đơn vị, cá nhân cũng có những chương trình, dự án hỗ trợ đào tạo nghề, giải quyết việc làm cho thanh niên khuyết tật. Điển hình như: Đoàn xã Song Mai (TP Bắc Giang) có dự án giới thiệu việc làm cho gần 10 thanh niên khuyết tật học nghề và làm việc cho các xưởng sản xuất tranh nghệ thuật làm từ vải, giấy vụn ở TP Hà Nội. Chị Nguyễn Thị Thúy, chủ xưởng may gia công ở xã Tăng Tiến (Việt Yên) nhận 15 thanh niên khuyết tật, nhiễm chất độc màu da cam/Dioxin vào làm việc.
Để có cuộc sống ổn định, thanh niên khuyết tật không chỉ trông chờ vào các doanh nghiệp, công ty mà họ còn tự học thạo nghề, bồi dưỡng kỹ năng giao tiếp, mạnh dạn vượt qua rào cản. Từ khi 5 tuổi, anh Phạm Văn Tuyên (SN 1982), xã Bắc Lũng (Lục Nam) bị ngã, phải mổ nhiều lần khiến chân phải bị tật. Lớn lên, anh chủ động học nghề, bồi dưỡng kỹ năng giao tiếp xã hội. Học hết lớp 9, anh Tuyên theo học nghề ở các tỉnh: Hải Dương, Bắc Ninh. Năm 2012, anh mở xưởng mộc, tạo việc làm cho một số lao động khác. Mỗi năm, xưởng đạt doanh thu gần 500 triệu đồng.
Nhằm tạo môi trường sinh hoạt, hỗ trợ thanh niên khuyết tật, Hội Liên hiệp Thanh niên tỉnh ra mắt CLB Thanh niên khuyết tật tỉnh gồm 50 thành viên. CLB hoạt động dựa trên tinh thần đoàn kết, tập hợp, khuyến khích, động viên, giúp đỡ và tạo cơ hội để thanh niên khuyết tật khắc phục khó khăn, phấn đấu vươn lên trong học tập, lao động. Theo anh Lê Viết Thuận, Chủ nhiệm CLB Thanh niên khuyết tật tỉnh, những thanh niên khuyết tật không nên trông chờ vào việc doanh nghiệp, cơ quan nhà nước hỗ trợ mà cần tích cực học hỏi, rèn luyện, bồi dưỡng tay nghề. Qua đó tự tin khẳng định bản thân, có nguồn thu nhập chính đáng ổn định cuộc sống.
Tuyết Mai
Ý kiến bạn đọc (0)